Nguyên bản:
Refuge The Three Jewels
Tác giả:
Đức Đạt Lai Lạt Ma
Biên tập: Rajiv Mehrotra
Việt dịch: Quảng Cơ
Hiệu đính: Tuệ Uyển
***
Ngay từ khi bắt đầu con đường Phật giáo, mối liên hệ giữa sự hiểu biết của
chúng ta về cách mọi thứ diễn ra và hành vi tâm linh của chúng ta là rất quan
trọng. Chính thông qua mối quan hệ này mà chúng ta thiết lập rằng chúng ta là
những người theo Đức Phật. Một Phật tử được định nghĩa là người tìm kiếm sự quy
y tối thượng nơi Đức Phật, trong giáo lý của Ngài được gọi là Pháp, và trong
Tăng đoàn, cộng đồng tâm linh thực hành theo giáo lý đó. Đây được gọi là quy y
Tam bảo. Để chúng ta có ý chí tìm kiếm sự quy y tối thượng nơi Tam bảo, trước
tiên chúng ta phải thừa nhận sự bất mãn với hoàn cảnh hiện tại của mình trong
cuộc sống; chúng ta phải nhận ra bản chất khốn khổ của nó. Dựa trên sự nhận
thức sâu sắc và chân thật về điều này, chúng ta tự nhiên mong muốn thay đổi
tình trạng của mình và chấm dứt đau khổ. Sau đó, chúng ta có động lực tìm kiếm
một phương pháp để thực hiện điều này. Khi tìm thấy một phương pháp như vậy,
chúng ta coi đó là nơi ẩn náu hoặc nơi trú ẩn khỏi sự khốn khổ mà chúng ta muốn
thoát khỏi. Đức Phật, Pháp và Tăng được xem là nơi trú ẩn như vậy và do đó là
nơi trú ẩn thích hợp cho chúng ta khỏi đau khổ. Chính trong tinh thần này mà
một Phật tử tìm kiếm nơi trú ẩn trong Tam Bảo.
Trước khi tìm kiếm nơi trú ẩn khỏi đau khổ, trước tiên chúng ta phải đào sâu
hiểu biết của mình về bản chất và nguyên nhân của nó. Làm như vậy sẽ tăng cường
mong muốn tìm kiếm sự bảo vệ khỏi đau khổ của chúng ta. Một quá trình tinh thần
như vậy, kết hợp với việc nghiên cứu và quán chiếu, cũng phải được áp dụng để
phát triển sự trân trọng của chúng ta đối với các phẩm chất của Đức Phật. Điều
này dẫn chúng ta đến việc coi trọng phương pháp mà nhờ đó ngài đất được những
phẩm chất này: là giáo lý của ngài, Pháp. Từ điều này sau đó là sự tôn trọng
của chúng ta cho Tăng đoàn, những người thực hành tâm linh dấn thân vào việc
ứng dụng giáo Pháp. Cảm giác tôn trọng của chúng ta đối với sự quy y này là sự
củng cố niềm tin bởi việc chiêm nghiệm sâu sắc, cũng như quyết tâm tham gia vào
việc thực hành tâm linh nghiêm túc hàng ngày.
Và khi chúng ta nương tựa vào giáo lý của Đức Phật, phần thứ hai trong Tam Bảo,
thật ra chúng ta đang nương tựa vào cả trạng thái thoát khỏi đau khổ và con
đường hoặc phương pháp mà nhờ đó chúng ta đạt được trạng thái như vậy. Con
đường này, quá trình áp dụng giáo lý này thông qua thực hành tâm linh có ý
thức, được gọi là giáo Pháp. Trạng thái thoát khỏi đau khổ cũng có thể được gọi
là giáo Pháp, như kết quả từ việc chúng ta áp dụng giáo lý của Đức Phật.
Khi sự hiểu biết và đức tin vào Pháp phát triển, chúng ta phát triển một nhận
thức sâu sắc về Tăng đoàn, những cá nhân, cả trong quá khứ và hiện tại, những
vị đã thành tựu thể trạng giải thoát khỏi đau khổ như vậy. Khi đó, chúng ta có
thể hình dung ra khả năng của một chúng sinh đã đạt được sự giải thoát hoàn
toàn khỏi các khía cạnh tiêu cực của tâm trí: một vị Phật. Và khi chúng ta nhận
ra bản chất của cuộc sống, thì sự trân trọng của chúng ta đối với Phật, Pháp và
Tăng, Tam Bảo, nơi chúng ta tìm kiếm sự nương tựa. Điều này tăng cường việc tìm
kiếm sự bảo vệ cho chúng ta từ Tam bảo.
Ngay từ đầu con đường Phật giáo, nhu cầu của chúng ta vì sự bảo vệ của Tam Bảo,
nhiều nhất, có thể được nắm bắt về mặt trí tuệ. Điều này đặc biệt đúng đối với
những người không được nuôi dưỡng trong một đức tin. Bởi vì Tam Bảo có giá trị
tương đương trong các truyền thống khác, nên những người được sinh trưởng trong
một truyền thống như vậy thường dễ dàng nhận ra giá trị của Tam bảo hơn./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét