Nguyên tác: Consciousness, Attention, and Intelligent Technology: A Karmic Turning Point?
Tác giả: Peter Hershock
Việt dịch: Quảng Cơ
Sưu tập: Tuệ Uyển
***
Bản Kinh tóm tắt của Phật giáo ban đầu, Kinh Lời Vàng (Dhammapada), bắt đầu bằng lời khẳng định rằng “mọi thứ đều do tâm đứng trước, tâm dẫn dắt, do tâm tạo ra”. Giống như một chiếc xe theo dấu chân của con bò kéo nó, cuộc sống của chúng ta diễn ra như một chức năng nghiệp chướng về cách tâm thức chúng ta được chỉ đạo—một sự phát triển có mối quan hệ của các mô hình thích và không thích, hy vọng và sợ hãi, khái niệm và niềm tin của chúng ta, cùng những lời nói và hành động mà chúng ta thể hiện chúng.
Đây là một lời dạy đầy hy vọng. Chúng ta có thể thay đổi tâm thức của mình và do đó giải quyết các nguyên nhân của xung đột, rắc rối và đau khổ. Chúng ta có thể sống một cuộc sống giải thoát.
Lắng nghe những nhà tiên tri của Thung lũng Silicon, lời hứa của AI là nó sẽ loại bỏ sự phỏng đoán và nỗ lực khỏi quá trình đó. Nếu họ đúng, “công sức mồ hôi” được tạo ra bằng cách làm việc chăm chỉ và lâu dài để hiện thực hóa cuộc sống tự do và tốt đẹp hơn sẽ trở thành dĩ vãng. Theo những người lạc quan về công nghệ này, công nghệ thông minh đang đưa nhân loại vào con đường lướt tới tương lai không tưởng, trong đó sự lựa chọn trở nên hoàn toàn không có va chạm.
Bây giờ, không còn nghi ngờ gì nữa rằng công nghệ thông minh đang mở rộng đáng kể các quyền tự do lựa chọn theo kinh nghiệm. Và nó có tiềm năng giải quyết vấn đề mang tính biến đổi. Nhưng nó cũng có khả năng đặt vào tình trạng nguy hiểm các quyền giải phóng cơ bản nhất của chúng ta để nuôi dưỡng cả quyền tự do chú ý và quyền tự do ý định, nếu không có chúng, tiến trình trên con đường giải phóng là ảo tưởng hoặc không thể.
Trong suốt cuộc đời của Đức Phật, một rào cản cơ bản đối với sự giải thoát là niềm tin vào một bản ngã cá nhân trường tồn. Giáo lý về vô ngã hướng đến việc giải tỏa rào cản đó, và vẫn đóng vai trò quan trọng trong việc tiến triển trên con đường Phật giáo. Tuy nhiên, trong thời đại của sự hòa giải kỹ thuật số do AI điều phối, việc giải tỏa niềm tin rằng ý thức hoàn toàn có thể quy giản thành chức năng não cũng quan trọng không kém.
Chủ Nghĩa Giản Lược Duy Vật: Một “Tà Giáo” Nghiệp Chướng
Ý tưởng cho rằng tâm thức chỉ là kết quả của vật chất chuyển động không phải là mới. Democritus tuyên bố vào thế kỷ thứ năm trước Công nguyên rằng tất cả chỉ là “nguyên tử và hư không”. Nhưng dựa trên những thành công to lớn của khoa học hiện đại trong việc giải thích cách thế giới vật chất hoạt động và khám phá ra rằng các điện cực não không chỉ có thể tạo ra cảm giác và hành động của cơ thể mà còn có thể tạo ra các tuyên bố về trách nhiệm đối với chúng, hiện nay người ta thường kết luận rằng ý thức và chủ ý là “tác dụng phụ” không liên quan đến nguyên nhân của hoạt động não. Như triết gia lỗi lạc Daniel Dennett đã nói: “Một mảnh máy móc phân tử nhỏ bé vô nhân cách, không phản xạ, giống người máy, vô tri là cơ sở cuối cùng của mọi tác nhân, và do đó là ý nghĩa, và do đó là ý thức, trong vũ trụ”. Theo bất kỳ ý nghĩa giải thích quan trọng nào, ý thức và ý định đều không quan trọng.
Kết luận giản lược này cũng có thể được gọi là một “tà giáo” của Phật giáo - một sự phủ nhận những hiểu biết sâu sắc của Đức Phật vào đêm Người Giác Ngộ rằng mọi thứ đều xảy ra phụ thuộc lẫn nhau, rằng vũ trụ được sắp đặt theo nghiệp chướng, và rằng những thực tại mà chúng ta trải nghiệm là sự vật chất hóa của các khuôn mẫu giá trị và ý định được thực hiện một cách nhất quán.
Những hiểu biết này đã được diễn đạt và hiểu theo nhiều cách khác nhau trong các truyền thống Phật giáo khác nhau. Nhưng phù hợp với mô tả ban đầu của Phật giáo về ý thức phát sinh thông qua sự kết hợp—hoặc, như tôi sẽ diễn đạt lại, sự phân biệt mạch lạc—của các cơ quan cảm giác và môi trường được cảm nhận, tôi cho rằng một trong những hàm ý chính của chúng là hệ thống não-cơ thể-môi trường là phần còn lại tiến hóa của ý thức quan trọng.
Tương tự như cách mà cơ sở hạ tầng giao thông vật chất, chẳng hạn như đường bộ, đường sắt, nhà ga xe lửa và sân bay, là kết quả của các hoạt động giao thông, sau đó lại điều kiện hóa hoặc hạn chế các hoạt động đó, hệ thống não-cơ thể-môi trường là cơ sở hạ tầng vật chất của ý thức. Và, cũng giống như các hoạt động giao thông cũng được thông báo và hạn chế bởi các quy định giao thông phi vật chất và luật pháp quốc tế, ý thức của con người được thông báo và hạn chế bởi các cơ sở hạ tầng phi vật chất của ngôn ngữ và văn hóa.
Sự hiểu biết này về ý thức có sự hỗ trợ của các nghiên cứu khoa học thần kinh gần đây chứng minh rằng các trạng thái ý thức được đánh giá cao đạt được thông qua thiền định có liên quan đến "sự rối loạn" của các mạng lưới thần kinh đã được thiết lập, bao gồm cả những mạng lưới liên quan đến việc duy trì cảm giác về bản thân hoặc bản ngã có cấu trúc tường thuật. Bằng cách phá vỡ cơ sở hạ tầng thần kinh của ý thức—và đặc biệt là tiềm năng (saṃskāra) hoặc thói quen tự xác định về suy nghĩ, cảm xúc và hành động thường hạn chế sự chú ý và khả năng phản ứng của chúng ta—thiền định mở ra tiềm năng để hiện diện theo cách khác.
Hơn nữa, các nghiên cứu đã chỉ ra rằng sự hài hòa thần kinh giữa các cá nhân xảy ra trong quá trình hợp tác, nhưng không xảy ra trong quá trình cạnh tranh hoặc thực hiện nhiệm vụ đồng thời, và điều này bị ảnh hưởng bởi niềm tin của những người liên quan. Nghĩa là, những gì chúng ta nghĩ và cảm thấy có ý nghĩa nhân quả đối với chiều sâu và chất lượng mà bộ não của chúng ta trở nên đồng điệu về mặt vật chất, và có một ý nghĩa rất thực tế trong đó cơ sở hạ tầng của ý thức có thể được chia sẻ về cơ bản.
Những nghiên cứu như thế này mở ra những cách suy nghĩ mới về các câu chuyện Thiền tông về sự truyền tâm từ tâm sang tâm, về tầm quan trọng của việc kết hợp thiền chỉ tĩnh tâm/an định (śamatha) với thiền quán sáng suốt/thấu triệt (vipaśyanā), và sự tương tác củng cố lẫn nhau giữa việc vun đắp tuệ giác (prajñā), sự điêu luyện chú tâm / định (samādhi) và sự sáng suốt về đạo đức / giới (śīla). Nhưng chúng cũng thúc đẩy việc mở rộng phạm vi đạo đức của AI vượt xa những lo ngại về quyền riêng tư, tính minh bạch, trách nhiệm giải trình và đảm bảo rằng AI phù hợp với các giá trị của con người.
Nền Kinh Tế Chú Ý Kỹ Thuật Số Và Sự Tấn Công Ý Thức: Một Rủi Ro Nghiệp Quả Và Tiến Hóa
AI hiện đang được coi là một công nghệ đa năng như điện. Nhưng không giống như tất cả các công nghệ trước đây, công nghệ thông minh không phải là một chất dẫn thụ động các giá trị và ý định của con người. Nó là một chất khuếch đại chủ động, sáng tạo và do đó có ý nghĩa nghiệp quả đối với các giá trị và ý định của con người và các xung đột tồn tại giữa chúng. Trên thực tế, nó liên quan đến sự tổng hợp kỹ thuật số của trí thông minh của con người và máy móc và đánh dấu không gì khác hơn là một bước ngoặt tiến hóa mới—tương đương với sự thay đổi từ tiến hóa vật lý sang tiến hóa văn hóa—đang biến đổi con người chúng ta, cách chúng ta hiện diện và con người chúng ta có thể trở thành.
Cốt lõi của sự chuyển đổi này là nền kinh tế chú ý được điều phối theo thuật toán - một phần mở rộng kỹ thuật số của cơ sở hạ tầng ý thức con người, giống như văn hóa và ngôn ngữ, hỗ trợ một số loại thực hành và sáng tạo nhất định trong khi hạn chế những loại khác.
Sự chú ý không chỉ là thứ chúng ta “dành” cho những thứ khác, một loại tiền tệ chung đại diện cho lượng nhận thức tập trung và thời gian. Khi sự chú ý của chúng ta được thu thập bằng kỹ thuật số, nó sẽ tạo ra và truyền dữ liệu về những gì chúng ta cho là quan trọng, cách chúng ta phản ứng với nó và những gì thay đổi theo thời gian. Sự tổng hợp giữa trí thông minh của con người và máy móc đang được thực hiện thông qua kết nối 24/7 và sự phát triển của nền kinh tế sự chú ý toàn cầu do đó đang tạo ra: sức mạnh nhận thức chưa từng có để dự đoán hành vi, niềm tin và mong muốn của con người; nhưng cũng là sức mạnh bản thể chưa từng có để tạo ra các mô hình suy nghĩ, lời nói, cảm xúc và hành động, và củng cố các giá trị và ý định thông báo cho chúng.
Đây là những quyền năng để định hình người tiêu dùng và công dân trở thành ai, không phải thông qua hành vi cưỡng ép, mà thông qua sự thèm muốn được củng cố bằng thuật toán và sự thao túng của các lựa chọn—và môi trường ra quyết định—quyền năng để chuyển đổi cơ sở hạ tầng vật chất và phi vật chất của ý thức con người, và do đó chuyển đổi trải nghiệm của con người từ trong ra ngoài. Các công cụ thuật toán và học sâu liên quan là các tương đương tính toán của điện cực não, gây ra các trải nghiệm và hành vi mà chúng ta sẽ tuyên bố là sản phẩm của ý chí tự do của chính mình vì không có tiền lệ cá nhân hoặc tiến hóa nào cho chúng xảy ra theo cách khác.
Hơn nữa, khi hệ thống máy học và AI tạo sinh ngày càng trở nên thành thạo hơn trong việc dự đoán, diễn giải và thực hiện ý định của chúng ta, qua đó tách biệt sự chú ý và nỗ lực, chúng hoạt động như những trung gian nghiệp chướng, thực hiện trên các nền tảng kỹ thuật số coi trọng sự cạnh tranh, sự tiện lợi, sự lựa chọn và quyền kiểm soát một cách không công bằng, và với các cấu trúc phần thưởng thúc đẩy sự tham gia gây nghiện và củng cố những gì tạo nên tiềm năng (saṃskāra) kỹ thuật số hoặc hình thành thói quen.
Tương Lai Của Mối Quan Hệ Giữa Con Người Và Công Nghệ Thế Giới
Công nghệ thông minh rõ ràng có tiềm năng tích cực to lớn. Nhưng dựa trên các mục tiêu thiết kế của nó là thu hút sự chú ý được thiết kế theo thuật toán, sự lựa chọn gần như vô hạn và sự thay đổi mong muốn liên tục, nền kinh tế chú ý kỹ thuật số đang hoạt động như một máy gia tốc nghiệp quả của sự tấn công ý thức đang đặt khả năng nuôi dưỡng sự tự do chú ý thật sự của chúng ta vào vòng nguy hiểm.
Không có tự do chú ý, thì không có tự do ý định. Và không có tự do ý định, thì ranh giới giữa lựa chọn và ép buộc sẽ tan biến. Triển vọng thực hiện Bồ đề tâm và Bồ tát giới của chúng ta sụp đổ.
Sự chú ý nỗ lực một cách điêu luyện là nguồn tài nguyên quý giá nhất của con người. Nếu công nghệ thông minh muốn thúc đẩy tương lai công bằng và nhân văn hơn, chúng ta sẽ phải trau dồi sự thành thạo chú ý, sự sáng suốt về mặt đạo đức và trí tuệ cần thiết để chống lại sự tấn công vào ý thức của con người, và để tái thiết các động cơ nghiệp quả và nhà máy tính toán của Cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư.
Đây là công việc không thể thực hiện thành công một mình. Phù hợp với đặc điểm của thiền sư Dogen về công việc khó khăn nhưng vui vẻ của việc từ bi dọn đường giải thoát, đây là công việc chỉ có thể thực hiện được khi có sự chung tay góp sức./.
***
Related features from BDG
Praise for a Hopepunk PsalmIn a World of Human Ignorance, Can Artificial Intelligence Help?Dharma, Perfect Knowledge, and Artificial IntelligenceDoes Artificial Intelligence Have Buddha-nature?Dharma and Artificial Intelligence: Further ConsiderationsThe Rise of Artificial Intelligence and What it Means for Our Jobs
BDG Special Issue
Digital Dharma – Buddhism in a Changing World
https://www.buddhistdoor.net/features/consciousness-attention-and-intelligent-technology-a-karmic-turning-point/