Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2025

KHÁNH

Thông tin tổng quan do AI tạo

Trong Phật giáo, 

khánh là một loại pháp khí thuộc bộ gõ, ban đầu làm bằng ngọc, đá rồi chuyển sang đồng, có âm thanh thanh thoát dùng để báo hiệu, dẫn chúng tụng niệm, hoặc giữ sự trang nghiêm, thanh tịnh trong các buổi lễ, mang ý nghĩa trang nghiêm, an vui và hướng đến giác ngộ. Có nhiều loại khánh khác nhau như khánh tròn, khánh dẹp (bảng khánh), và khánh tay, với hình dáng và cách sử dụng riêng. 

Đặc điểm và vai trò:

  • Âm thanh: Âm thanh của khánh trong trẻo, thanh thoát, giúp xua tan vọng niệm, giữ tâm an yên cho người tu tập.
  • Ý nghĩa: Biểu tượng cho sự trang nghiêm, kính cẩn, thanh tịnh, siêu thoát và phúc lành.
  • Công dụng:
    • Báo hiệu: Dùng để báo giờ thọ trai, giờ học tập, hoặc khi có Pháp sư, đại sư đến tự viện.
    • Dẫn chúng: Dẫn khởi đại chúng tụng niệm, hành lễ, hoặc làm hiệu lệnh để lạy Phật cho đều.
    • Tạo không khí: Tạo ra một môi trường tĩnh lặng, bình an, là cầu nối giữa thế gian và cõi Phật. 

Các loại khánh phổ biến:

  • Khánh tròn (Chuông gia trì): Hình dáng giống chiếc bát, được đúc bằng đồng, đặt ở hướng Đông chánh điện, gõ để báo hiệu bắt đầu và kết thúc buổi lễ.
  • Bảng khánh (Khánh dẹp): Ban đầu có hình dáng giống cái bảng, hai đầu rũ xuống, sau phát triển thành hình chữ nhật hoặc bát giác, làm bằng gỗ hoặc đồng.
  • Khánh tay (Dẫn khánh): Nhỏ hơn, có cán, dùng dùi nhỏ gõ vào để dẫn chúng tụng niệm. 

Chất liệu và hình dáng:

  • Chất liệu: Thuở sơ khai làm từ ngọc quý, đá, sau này phổ biến là đồng, đôi khi dùng cả đá cẩm thạch.
  • Hình dáng: Nguyên thủy giống cái bảng, sau phát triển thành bán nguyệt, hình lá đề hoặc hình tròn. 

Sử dụng trong Tự viện:

  • Khánh đồng thường được treo trong giá gỗ tại các tự viện.
  • Âm thanh vang vọng của khánh có thể lan truyền rộng, tượng trưng cho sự thức tỉnh và chỉ dẫn tâm linh. 

 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét