Nguyên
tác: Introduction
Buddhism
Chuyển
ngữ: Tuệ Uyển
HỎI: Đạo
Phật là gì?
ĐÁP:
Đạo Phật là một tôn giáo với khoảng ba trăm triệu tín đồ (300 triệu) trên toàn
thế giới. Chữ Phật – Buddha đến từ chữ ‘budhi’,
có nghĩa là tỉnh thức’ (to awaken’) hay Giác Ngộ (enlighten). Khởi nguyên khoảng
2,500 năm trước, khi Siddhartha Gotama được biết như Đức Phật, đã Giác Ngộ (tỉnh
thức) vào lúc 35 tuổi.
HỎI:
Có phải Đạo Phật là một tôn giáo?
ĐÁP: Đối với nhiều
người, Đạo Phật vượt qua giới hạn của một tôn giáo và là một triết lý hơn hay ‘một
lối sống’. Đạo Phật là một triết lý bởi vì triết lý ‘có nghĩa là sự yêu thương
của tuệ trí’ và con đường của Đạo Phật có thể được tóm tắt như:
(1)
để
hướng đến một đời sống đạo đức,
(2)
để
chánh niệm và tỉnh thức về tư tưởng và hành động, và
(3)
để
phát triển tuệ trí cùng sự hiểu biết.
HỎI: Đạo
Phật giúp đở tôi như thế nào?
ĐÁP: Đạo Phật giải
thích mục tiêu của đời sống, giải thích sự bất công và bất bình đẳng rõ ràng ở
khắp nơi trên thế giới, và cung ứng một tiêu chuẩn thực hành hay một lối sống để
hướng đến hạnh phúc thật sự.
HỎI:
Tại sao Đạo Phật trở nên phổ biến?
ĐÁP: Đạo Phật trở
nên phổ biến ở những quốc gia phương Tây vì nhiều lý do. Lý do chính đáng trước
nhất là Đạo Phật đã có nhiều câu trả lời cho nhiều vấn nạn trong các xã hội vật
chất hiện tại. Nó cũng bao gồm (đối với những ai quan tâm) một sự thấu hiểu sâu
xa về tâm thức con người (và liệu pháp tự nhiên) nổi bật là những nhà tâm lý khắp
thế giới bây giờ đang khám phá cả chính sự tiên tiến và hiệu quả của Đạo Phật về
phương diện này.
HỎI: Đức Phật là
ai?
ĐÁP: Siddhartha
Gotama được sinh ra trong một hoàng tộc ở Lumbini, bây giờ thuộc Nepal, vào năm
563 trước Tây Lịch. Lúc 29 tuổi, ngài nhận ra rằng lối sống vương giả giàu sang
và phú quý không bảo đảm hạnh phúc, vì thế ngài đã khám phá nhiều giáo huấn và triết lý của những tôn
giáo khác nhau đương thời, để tìm chìa khóa cho hạnh phúc của nhân loại. Sau
sáu năm học hỏi và hành thiền, cuối cùng Ngài đã tìm ra ‘con đường trung đạo’
và Ngài đã Giác Ngộ. Sau khi Giác Ngộ, Đức Phật dành thời gian còn lại của đời
sống Ngài để giảng dạy những nguyên tắc của Đạo Phật – được gọi là Lẻ Thật hay
Giáo Pháp – cho đến khi Ngài nhập niết bàn vào năm 80 tuổi.
HỎI:
Đức Phật có phải là Thượng Đế?
ĐÁP: Không phải, và
Ngài cũng không thừa nhận như vậy. Ngài là một người giảng dạy con đường để
Giác Ngộ từ kinh nghiệm của chính Ngài.
HỎI:
Người Phật tử có thờ phượng ngẫu tượng không?
ĐÁP: Người Phật tử
đôi khi tỏ lòng tôn kính đến những hình tượng của Đức Phật, nhưng không phải
như thờ phượng ngẫu tượng, cũng không phải để cầu xin. Một tượng Phật với đôi
bàn tay thoải mái trên đùi và một nụ cười mĩm từ bi nhắc nhở chúng ta hãy cố gắng để phát triển
hòa bình và yêu thương trong chính chúng ta. Lễ lạy bức tượng là bày tỏ một sự
biết ơn đến giáo huấn.
HỎI:
Tại sao có nhiều xứ sở Phật giáo nghèo?
ĐÁP: Một trong những
giáo lý của Đạo Phật là giàu sang không bảo đảm hạnh phúc và sự giàu sang cũng
vô thường. Con người ở mọi quốc gia đau khổ cho dù giàu hay nghèo, nhưng những
người thông hiểu giáo huấn của Đạo Phật có thể tìm ra hạnh phúc thật sự.
HỎI:
Có những loại Đạo Phật khác nhau chứ?
ĐÁP: Có nhiều loại
Đạo Phật khác nhau, bởi vì tầm quan trọng thay đổi từ quốc gia này đến quốc gia
khác tùy theo phong tục và văn hóa. Điều không khác biệt là cốt lõi của giáo lý
– Lẻ Thật hay Giáo Pháp.
HỎI:
Có phải những tôn giáo khác là sai?
ĐÁP: Đạo Phật cũng là một hệ thống tin tưởng vốn
bao dung tất cả những niềm tin hay những tôn giáo khác. Đạo Phật đồng ý với những
giáo lý đạo đức của những tôn giáo khác nhưng Đạo Phật vượt xa hơn bằng việc
cung ứng một mục tiêu lâu dài trong sự tồn tại của chúng ta, qua tuệ trí và sự
thấu hiểu chân thật. Một Đạo Phật đúng thật là rất bao dung và không quan tâm đến
những nhãn hiệu như người ‘Ki tô’, ‘Hồi giáo’, ‘Ấn giáo’ hay ‘Phật giáo’. Đó là
tại sao chưa từng có bất cứ cuộc chiến tranh nào nhân danh Phật giáo. Đó là tại
sao người Phật tử không thuyết giáo và cố gắng để đổi đạo, mà chỉ giảng nghĩa nếu
một sự giải thích được yêu cầu.
HỎI:
Có phải Đạo Phật là khoa học?
ĐÁP: Khoa học là
tri thức có thể được làm thành một hệ thống, vốn tùy thuộc vào những sự kiện thấy
và thử nghiệm được và có thể tuyên bố những định luật tự nhiên phổ quát. Cốt
lõi của Đạo Phật tương ứng với định nghĩa này, vì Bốn Chân Lý Cao Quý (xem phía
sau) có thể thử nghiệm và được minh chứng bởi bất cứ người nào, trong thực tế
chính Đức Phật đã yêu cầu đệ tử của Ngài là phải thử nghiệm giáo huấn hơn là chỉ
chấp nhận lời của Ngài như chân lý. Đạo Phật lệ thuộc vào sự thấu hiểu hơn là đức
tin.
HỎI:
Đức Phật đã giảng dạy những gì?
ĐÁP: Đức Phật đã giảng
dạy nhiều thứ, nhưng những khái niệm căn bản trong Đạo Phật có thể được tóm tắt
bằng Bốn Chân Lý Cao Quý, Tám Đường Cao Quý, và Sáu Ba La Mật.
HỎI:
Chân lý cao quý thứ nhất là gì?
ĐÁP: Sự thật thứ nhất
là sự sống là đau khổ, đó là sự sống bao gồm đau đớn, già đi, bệnh tật, và sự
chết cuối cùng. Chúng ta cũng chịu những khổ não tâm lý như cô đơn, chán nản, sợ
hãi, hổ thẹn, thất vọng, và giận dữ. Đây là một sự kiện chắc chắn và không thể
bị phủ nhận. Nó là một thực tế hơn là bi quan bởi vì bi quan là đang mong đợi
điều gì đó tệ hại. Thay vì thế, Đạo Phật giải thích vấn đề khổ đau có thể tránh
được như thế nào và chúng ta có thể hạnh phúc thật sự như thế nào.
HỎI:
Chân lý cao quý thứ hai là gì?
ĐÁP: Sự thật thứ
hai là khổ đau được tạo thành bởi tham lam và sân hận. Chúng ta sẽ đau khổ nếu
chúng ta mong đợi người khác làm thoải mái cho sự mong đợi của chúng ta, nếu
chúng ta muốn người khác thích chúng ta, nếu chúng ta không có được những gì
chúng ta muốn, v.v… Nói cách khác, có được những gì bạn muốn không bảo đảm hạnh
phúc. Đúng hơn thay vì liên tục vật vả để có được những gì bạn muốn, thì hãy cố
gắng để điều chỉnh sự tham muốn của bạn. Tham muốn cướp đi sự toại nguyện và hạnh
phúc của chúng ta. Một đời sống của mong muốn tham cầu và tham muốn tiếp tục để
tồn tại, đã tạo nên một năng lượng mạnh mẽ vốn làm cho con người được sinh ra.
Vì thế, tham muốn đưa đến sự đau khổ vật lý bởi vì nó làm chúng ta phải tái
sanh. Sau đó chúng ta sẽ có nhiều thời gian và năng lượng hơn để giúp đở người
khác
HỎI:
Chân lý cao quý thứ ba là gì?
ĐÁP: Sự thật thứ ba
là khổ đau có thể vượt thắng được và hạnh phúc có thể đạt đến được; rằng hạnh
phúc chân thật và toại nguyện là có thể. Nếu chúng ta từ bỏ sự tham muốn vô ích
và học để sống mỗi ngày tại một lúc (không bám víu về quá khứ và không mơ tưởng
về tương lai) rồi thì chúng ta sẽ trở nên hạnh phúc và tự do. Đó là niết bàn.
HỎI:
Chân lý cao quý thứ tư là gì?
ĐÁP: Sự thật thứ tư
là Tám Đường Cao Quý là con đường đưa đến chấm dứt khổ đau.
HỎI:
Tám Đường Cao Quý là gì?
ĐÁP: Tóm lược, Tám
Đường Cao Quý là sống đạo đức (qua những gì chúng ta nói, làm và sống đời sống
của chúng ta – chánh ngữ, chánh nghiệp, chánh mạng), tập trung tâm thức để tỉnh
thức hoàn toàn về những tư tưởng và hành động của chúng ta (chánh định, chánh
tư duy), và phát triển tuệ trí bằng việc thấu hiểu Bốn Chân Lý Cao Quý và bằng
việc phát triển từ bi với người khác (chánh kiến, chánh tinh tấn).
HỎI:
Năm giới là gì?
ĐÁP: Tiêu chuẩn đạo
đức trong Đạo Phật là những giới điều, năm giới chính là: không sát sanh, không
trộm cướp, không tà dâm và thụ hưởng quá độ cảm giác, không nói dối, và không dùng
chất say, vì nó làm mất chánh niệm.
HỎI:
Nghiệp là gì?
ĐÁP: Nghiệp là quy
luật mà mỗi nguyên nhân có một hệ quả, đó là, những hành vi của chúng ta có những
kết quả. Quy luật đơn giản này giải thích rất nhiều thứ: sự bất bình đẳng trên thế
giới, tại sao một số người sinh ra đã bị tàn tật và một số có tài năng, tại sao
một số người thì sống đời ngắn ngủi. Nghiệp nhấn mạnh tầm quan trọng của tất cả
mọi người trong việc chịu trách nhiệm cho quá khứ và hành động hiện tại của họ.
Chúng ta thử nghiệm hệ quả của nghiệp trong hành động của chúng ta như thế nào?
Câu trả lời là tóm tắt bằng việc nhìn vào (1) xu hướng tiềm tàng của hành động,
(2) hệ quả của hành động trên cá nhân người ấy, và (3) hệ quả trên những người
khác.
HỎI:
Tuệ trí là gì?
ĐÁP: Đạo Phật dạy rằng
tuệ trí nên được phát triển cùng với từ bi. Một đàng cực đoan là bạn có thể có
lòng tốt một cách khờ dại và cực đoan kia là bạn có thể đạt đến một tri thức mà
không có cảm xúc gì cả. Đạo Phật sử dụng con đường trung đạo để phát triển cả
hai. Tuệ trí cao nhất là thấy trong thực tế, tất cả mọi hiện tượng là không
hoàn hảo, vô thường và không cấu thành một thực thể bất biến. Tuệ trí thật sự không
đơn giản là tin tưởng vào những gì chúng ta được nghe mà thay vì thế là việc trải
nghiệm và thấu hiểu lẻ thật và thực tế. Tuệ trí đỏi hỏi một tâm thức cởi mở,
khách quan và bao dung. Con đường của Phật giáo đòi hỏi can đảm, nhẫn nại, mềm
dẽo, và thông minh.
HỎI:
Từ bi là gì?
ĐÁP: Từ bi bao gồm
những phẩm chất chia sẻ, sẳn sang ban cho sự thoải mái, thông cảm, quan tâm,
săn sóc. Trong Đạo Phật, chúng ta có thể thật sự thấu hiểu người khác, khi
chúng ta có thể thật sự thấu hiểu chính mình, qua tuệ trí.
HỎI: Làm
thế nào để trở thành một Phật tử?
ĐÁP: Giáo huấn nhà Phật
có thể được hiểu và thể nghiệm bởi bất cứ người nào. Đạo Phật dạy rằng những giải
pháp cho các vấn nạn của chúng ta là ở trong chính chúng ta chứ không phải ở bên
ngoài. Đức Phật đòi hỏi các đệ tử của Ngài không xem lời của Ngài như chân lý, thay
vì thế phải thử nghiệm giáo huấn cho chính họ. Trong cách này, mỗi người tự quyết
định cho chính họ và chịu trách nhiệm cho những hành vi và sự thấu hiểu của họ.
Điều này làm cho Đạo Phật không phải là một niềm tin trọn gói phải được chấp nhận
toàn thể những gì trong ấy, và đúng hơn là một giáo huấn mà mỗi người phải học hỏi
và sử dụng trong cách riêng của họ
Ẩn
Tâm Lộ Thursday, December 8, 2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét