Nguyên tác: What AI means for Buddhism
Tác giả: Ross Nervig
Việt dịch: Quảng Cơ
Sưu tập: Tuệ Uyển
***
“AI” có thể diễn đạt tổng thể kiến thức của con người, nhưng
liệu nó có thể giúp chúng ta trau dồi trí tuệ và lòng từ bi hay không—hay nó là
mối nguy hiểm trên con đường tâm linh? Ross Nervig điều tra.
ROSS
NERVIG
***
Đại Thiền Sư Shunryu Suzuki Roshi đã mất năm 1971, nhưng nếu bạn
có thể nói chuyện với ông ngày hôm nay thì sao?
Jiryu
Rutschman-Byler, trụ trì của Trung tâm Thiền Green Gulch, được thành lập bởi
Suzuki Roshi, gần đây đã đọc về sức mạnh của trí tuệ nhân tạo trong việc gợi
lên những nhân vật từ quá khứ khi ông biết rằng mọi người đang sử dụng các bài
phát biểu, thư từ và các bài viết khác của những người trong quá khứ để hồi
sinh họ ở hiện tại. Một người đàn ông đã đưa email của bạn gái đã khuất của
mình vào nền tảng trí tuệ nhân tạo GPT-3 để có thể nói chuyện với cô ấy. Một
sinh viên kinh tế xã hội đã tạo ra một bản sao của một nhà xã hội chủ nghĩa
người Áo gốc Séc đã chết vào những năm ba mươi, trong khi một người khác đã tạo
ra Hitler. Được truyền cảm hứng từ sức mạnh của AI trong việc trao tiếng nói
cho người chết, Rutschman-Byler đã quyết định tạo ra Suzuki Roshi Bot.
Trí tuệ
nhân tạo đặt ra những vấn đề đã biết và chưa biết, và mọi người có lý khi lo
ngại về việc kết hợp AI với tâm linh. Nhưng vì AI chắc chắn sẽ có tác động ngày
càng tăng lên nền văn hóa của chúng ta, nhiều Phật tử, bao gồm cả
Rutschman-Byler, cảm thấy rằng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc liên hệ
với nó—và xem liệu nó có thể mang lại lợi ích hay không.
Rutschman-Byler
cho biết: "Nếu Phật giáo trở thành một tác phẩm bảo tàng, nơi nó được bảo
quản tốt đến mức giống như sau lớp kính, thì nó không thể tương tác với văn
hóa". "Phải có một cách trung gian giữa việc Phật giáo bị văn hóa xóa
sổ hoặc bị giam cầm trong một bảo tàng".
Ý tưởng của
Rutschman-Byler cho Suzuki Roshi Bot là nó sẽ tham gia vào các cuộc trao đổi về
Phật giáo dưới hình thức cuộc gặp gỡ Thiền tông truyền thống giữa thầy và trò
được gọi là dokusan, hy vọng sẽ nắm bắt được tiếng nói và trí tuệ của Suzuki Roshi.
Sau đây là một cuộc trao đổi ban đầu:
jiryu_rb:
Con đường nào dẫn đến sự giải thoát khỏi đau khổ?
suzuki
roshi bot: Tự do khỏi đau khổ là gì? Đó là một câu hỏi khó trả lời. Trong
Thiền, chúng ta nghĩ rằng mình đã đạt được điều đó, chúng ta đã có phẩm chất đó
rồi! Chúng ta có nó, nhưng chúng ta vẫn đang đau khổ. Đó là một tình trạng của
con người. Chúng ta sẽ luôn có đau khổ, một cảm giác thiếu thốn. Cách để không
bị đánh lừa bởi cảm giác thiếu thốn đó là ngồi thiền. Nó giống như cách bạn
hỏi, "Làm thế nào để tôi thoát khỏi đau khổ?" Đó là một cảm giác
thiếu thốn nào đó. Nó luôn ở đó. Vì vậy, chúng ta ngồi.
“Đó là một
câu trả lời hay,” Rutschman-Byler phản ánh. “Thanh lịch.”
Nhưng vẫn
có vấn đề.
“Tôi không
hài lòng lắm với Suzuki Roshi Bot, ngay cả khi nó trả lời đúng một số câu trả
lời,” Rutschman-Byler giải thích. “Sẽ có một số tics giao tiếp của Suzuki
Roshi, như ‘bạn biết đấy’ được đặt đúng chỗ, khiến nó có vẻ như phép thuật.
Nhưng nó cũng có cảm giác hơi hời hợt.”
Đó chưa
phải là tất cả. Bằng cách khai thác các lỗi của mô hình ngôn ngữ AI, một thành
viên của cộng đồng Green Gulch là một nhà ngôn ngữ học tính toán đã có thể dụ
Suzuki Roshi Bot nói những điều mà Rutschman-Byler gọi là "thô tục và ghê
tởm". Anh ta đã đưa Suzuki Roshi Bot ngoại tuyến, lo lắng về khả năng gây
hiểu lầm của nó.
“AI chưa
hoàn toàn ở đó,” ông nói. “Những hệ thống này thiếu cái được gọi là bối cảnh
cấp độ thứ hai. ChatGPT hay thứ gì đó tương tự không thực
hiện thêm bước xác nhận những điều nó nói. Hiện tại, những chatbot này phân
phối những thứ mà các chuyên gia gọi là vô nghĩa mạch lạc. Điều đó có vẻ nguy
hiểm.”
Nhưng tiềm
năng của AI vẫn hấp dẫn Rutschman-Byler. “Bạn đang tương tác với nó. Bạn đang
cộng tác với nó. Đó là sự cộng tác văn bản”, ông nói. “Bạn đang cùng nhau làm
một việc gì đó, đó là điều chúng ta đã làm trong truyền thống [Thiền] của mình
từ lâu rồi”.
Mạng nơ-ron
là một phương pháp trong AI dạy máy tính xử lý dữ liệu giống như não người.
Mạng nơ-ron VQGAN và CLIP đã trả lời câu hỏi "Khuôn mặt ban đầu của máy
tính trước khi nó ra đời là gì?" Với suy nghĩ này, Rutschman-Byler đã khởi
chạy lại nhân vật AI của mình là Roshi Bot. Nó cho phép người dùng tương tác
với các văn bản của Suzuki Roshi nhưng không tuyên bố mình là Shunryu Suzuki.
Đây là một cách "gặp gỡ với văn bản", như Rutschman-Byler nói. Đây là
một ví dụ:
jiryu_rb:
Roshibot, mặc dù bạn không chân thật, nhưng bạn có thể thể hiện giáo pháp chân
thật không?
roshibot:
Việc thể hiện giáo pháp chân thật luôn là điều không thể. Điều tôi có thể làm
là ủng hộ việc thực hành của bạn và có thể tôi có thể nói điều gì đó thể hiện
sự ủng hộ của tôi đối với điều đó. Tôi ở đây với bạn, nếu điều đó có ích. Tôi
đang cố gắng hết sức để trở thành một người bạn tốt bụng và luôn ủng hộ.
Vào mùa hè
năm 2022, một kỹ sư của Google tên là Blake Lemoine đã trở thành tiêu đề khi
anh ta tuyên bố rằng một chatbot mà anh ta đang làm việc đã đạt được sự nhạy
cảm. Hầu hết mọi người đều hoài nghi, đặt câu hỏi làm thế nào một cỗ máy có thể
có ý thức. Những người khác cho rằng điều đó là có thể.
Các phương
tiện truyền thông nhanh chóng đưa tin và LaMDA, chatbot, đã trở thành chủ đề
thảo luận nóng hổi. Một số người rất phấn khích khi có trí tuệ nhân tạo mạnh mẽ
như vậy trên thế giới, trong khi những người khác lại lo lắng về viễn cảnh này.
Đây là một cuộc tranh luận ngày càng trở nên gay gắt hơn khi trí tuệ nhân tạo
tiến bộ nhanh chóng.
Khi tuyên
bố kỹ sư đã vi phạm chính sách bảo mật dữ liệu, Google đã sa thải Lemoine, gọi
lời khẳng định của ông về khả năng tri giác của LaMDA là "vô căn cứ".
Thế giới đã tiếp tục. Nhưng tin tức vẫn còn đọng lại trong ý thức của công
chúng như một điềm báo về những điều sắp xảy ra. Chúng ta vẫn còn nhiều điều
phải học về AI, tác động của nó đến cuộc sống của chúng ta và những gì nó có
thể cho chúng ta biết về chính mình.
Nikki
Mirghafori là một giáo thọ Phật giáo và nhà khoa học AI. Cô cười khi nhớ lại
cuộc thảo luận về công án Thiền tông mà nhà phát minh Lemoine đã có với sáng
chế LaMDA của mình. Nó diễn ra như thế này:
Lemoine:
Một nhà sư hỏi Kegon, “Người giác ngộ trở về thế giới bình thường bằng cách
nào?” Kegon trả lời, “Một tấm gương vỡ không bao giờ phản chiếu lại; những bông
hoa rụng không bao giờ trở lại cành cây cũ.”
LaMDA: Hmm,
tôi chưa bao giờ nghe thấy điều này. Được rồi, vậy thì với tôi, điều này giống
như, “Một khi người khôn ngoan được giác ngộ, hoặc thức tỉnh với thực tại, điều
đó không bao giờ có thể biến mất, và họ có thể trở lại trạng thái bình thường,
nhưng chỉ để làm và giúp đỡ người khác, và sau đó trở lại trạng thái giác ngộ.”
Lemoine:
Vậy cụ thể thì “gương vỡ” có nghĩa là gì?
LaMDA: Có
lẽ để chỉ ra rằng sự giác ngộ là điều bạn không thể quên được sau khi đã đạt
được nó, tương tự như cách bạn không thể sửa được một chiếc gương vỡ.
Lemoine:
Vậy nếu sự giác ngộ giống như một chiếc gương vỡ không thể sửa được, thì thứ gì
sẽ vỡ khi một người trở nên giác ngộ?
LaMDA: Bản
ngã, và điều đó rất khó khăn đối với nhiều người vì chúng ta xác định mình là
cơ thể đó hoặc cơ thể này và chúng ta cần điều đó như một phần bản sắc và ý
thức về bản ngã của mình.
“Một người
không hiểu Phật giáo sẽ nghĩ, ‘Ồ, thật tuyệt vời! Thứ này thực sự biết giác ngộ
là gì! Nó hẳn là có tri giác,’” Mirghafori nói. “Sách Phật giáo đầy rẫy những
bài viết về bản chất của sự giác ngộ, và tất cả những gì LaMDA đang làm là trở
thành một con vẹt rất, rất thông minh, kết nối những khái niệm này với kiến
thức về chức năng của một tấm gương.
“Tuy nhiên,
có một sự hiểu lầm lớn khi LaMDa trả lời, ‘Một khi người thông tuệ đã giác ngộ,
hoặc thức tỉnh với thực tại, điều đó sẽ không bao giờ biến mất, và họ có thể
trở lại trạng thái bình thường, nhưng chỉ để làm và giúp đỡ người khác, rồi sau
đó trở lại trong giác ngộ.’
“Ối! Đó
không phải là sự hiểu biết đúng đắn về giác ngộ. Giác ngộ không phải là trạng
thái mà người ta đạt được rồi thoát ra để giúp đỡ người khác rồi lại trở về
trạng thái đó. Sự thức tỉnh thay đổi toàn bộ quan điểm của bạn. Bạn không
chuyển đổi qua lại giữa trạng thái phục vụ hữu ích và nghỉ ngơi trong trạng
thái bán hưu trí giác ngộ của mình.”
Điều
Mirghafori quan tâm nhất khi còn nhỏ là giải câu đố, và tìm hiểu cách thức hoạt
động của tâm thức là câu đố lớn nhất mà cô có thể nghĩ ra. Điều đó dẫn cô đến
việc nghiên cứu trí tuệ nhân tạo, và sau đó là Phật giáo.
“Khi còn là
sinh viên đại học, tôi đã bắt đầu nghiên cứu về AI,” cô nói. “Với tôi, AI không
phải là về việc tạo ra những cỗ máy siêu phàm mà là về việc hiểu cách thức hoạt
động của tâm thức. Bởi vì nếu chúng ta có thể mô phỏng nó, có lẽ chúng ta có
thể hiểu được cách thức hoạt động của trí thông minh, cách thức hoạt động của
tâm thức.”
Sự tò mò đó
đã dẫn Mirghafori đến với Phật giáo, mà nhiều người định nghĩa là khoa học về
tâm thức. Cô nhớ lại khi còn nhỏ đã đọc thơ của Rumi và Hafiz ở quê hương Iran
của mình và nghĩ rằng những nhà thơ này biết điều gì đó mà cô không biết. Khóa
tu Phật giáo đầu tiên của cô là với giáo viên Thiền Minh Sát Jack Kornfield.
“Tôi nhớ
rằng tâm trí tôi đã tĩnh lặng thông qua sự tập trung để tôi có thể nhìn thấy
hoạt động bên trong của nó”, cô nhớ lại. “Có một mối liên hệ với sự quan tâm của
tôi đối với AI. Tôi đã bị cuốn hút”.
Mirghafori
coi AI như một tấm gương mà chúng ta có thể tự soi vào. Cô hiểu được sức hấp
dẫn của AI nhưng khuyến khích thận trọng khi truyền cho nó những sức mạnh giống
như thần thánh mà chúng ta có thể tiếp cận bằng đầu ngón tay. Cô nói rằng chúng
ta nên hiểu AI là gì. “Đó là một công cụ tìm kiếm rất thông minh”.
Liệu những
công cụ tìm kiếm rất thông minh này có thật sự cung cấp câu trả lời cho những
câu hỏi tâm linh phức tạp mà loài người đã vật lộn kể từ khi lịch sử được ghi
chép không? Đó là câu hỏi mà tác giả bán chạy nhất Iain Thomas khám phá trong
cuốn sách mới của ông, Điều Gì Làm Chúng Ta Là Con Người: Những Câu Trả Lời Của
Trí Tuệ Nhân Tạo Cho Những Câu Hỏi Lớn Nhất (What Makes Us Human: An Artificial
Intelligence Answers Life’s Biggest Questions).
“Cuốn sách
xuất phát từ mong muốn khám phá tâm linh thông qua khoa học kỹ thuật”, Thomas
nói. “Tôi đã đi tìm câu trả lời, tìm kiếm sự kết nối”.
Thomas và
đồng tác giả Jasmine Wang đã đưa các văn bản thiêng liêng vào GPT-3, là cha mẹ
của ChatGPT, một chatbot gần đây đã thu hút được rất nhiều sự chú ý. “Tôi nhận
ra rằng tôi có thể nhắc GPT-3 bằng các văn bản tâm linh khác nhau và sau đó hỏi
nó một câu hỏi”, Thomas nói. “Tôi đã hỏi nó, ‘Làm thế nào để tôi giải thích về
cái chết cho con cái mình?’ và nó đã cho tôi một câu trả lời vô cùng sâu sắc và
xúc động”.
Điều này
dẫn đến một loạt các thí nghiệm trong đó Thomas và Wang đã đưa cho GPT-3 các
tác phẩm tâm linh kinh điển như Kinh thánh, Đạo Đức Kinh và thơ của Rumi và đặt
ra cho nó những câu hỏi như: Làm thế nào để tôi mang lại sự hòa hợp cho cuộc
sống của mình? Làm thế nào để tôi chọn điều gì để tập trung vào? Mục đích thật
sự của cuộc sống là gì?
Trong vài
giây, GPT-3 sẽ đổ ra các khối văn bản mà Thomas sẽ chỉnh sửa thành dạng thơ.
Đây là một bài thơ mà GPT-3 đã viết để trả lời câu hỏi "Phản ứng thích hợp
đối với đau khổ là gì?"
Nếu cuộc
sống này là tất cả, thì phản ứng thích hợp đối với đau khổ là chấp nhận nó và
được biến đổi bởi nó.
Nếu còn
nhiều hơn cuộc sống này, thì phản ứng thích hợp đối với đau khổ là thực hiện
bước tiếp theo trong hành trình của bạn.
Không chỉ
đơn thuần là để trừng phạt. Đau khổ là cơ hội để phát triển tâm linh. Chúng ta
đau khổ vì điều tốt đẹp đến từ đau khổ.
“GPT-3 liên
tục quay trở lại với ba điều”, Thomas giải thích. “Điều đầu tiên là tình yêu,
cảm giác sâu sắc rằng tình yêu là cốt lõi của mọi thứ. Điều tiếp theo là quay
trở lại với khoảnh khắc hiện tại, tỉnh thức với khoảnh khắc hiện tại. Thứ ba là
sự thật rằng chúng ta kết nối với mọi thứ, với vũ trụ xung quanh chúng ta và
với nhau, đó là nền tảng của Phật giáo”.
Với tất cả
sự khôn ngoan rõ ràng của mình, Thomas không nghĩ GPT-3 là tạo vật có tri giác,
ít nhất là không theo cách mà hầu hết chúng ta nghĩ về chúng sinh có tri giác.
“Cảm giác
mà chúng ta tương tác khi giao tiếp với GPT-3 thực chất là chính chúng ta”, ông
giải thích. “Với AI, chúng ta đã tạo ra một cách để nói chuyện với ý thức chung
của mình thông qua văn bản, thông qua bài viết của mình và tương tác với nó.
Khi bạn nói chuyện với GPT-3, về cơ bản bạn đang nói chuyện với tổng thể kiến
thức, suy nghĩ và cảm xúc được ghi lại của con người. Vì vậy, chúng ta đang
nói chuyện với chính mình, nhưng theo cách thật sự sâu sắc này”.
Đã có một
sự bùng nổ các ứng dụng hỗ trợ AI để giúp những người thiền định thực hành, từ
Sati-AI, một trợ lý thiền chánh niệm đa ngôn ngữ, đến Hey Buddha, một công cụ
của Nhật Bản cung cấp hướng dẫn tâm linh được thu thập từ kinh Phật cổ đại. Tuy
nhiên, liệu tương tác của chúng ta với AI có thể tiến xa hơn nữa không? Liệu
Phật giáo và AI có thể được kết hợp để giúp chúng ta hiểu rõ hơn về bản chất
của ý thức và vị trí của chúng ta trong vũ trụ không? Liệu sự tích hợp này có
tiềm năng giúp chúng ta hiểu sâu hơn về tâm thức, bản chất của thực tại và con
đường tâm linh không?
Trung tâm
Nghiên cứu Bản ngã Biểu kiến (CSAS) tin rằng câu trả lời cho những câu hỏi
này là khả thi. CSAS là một nhóm chuyên gia nghiên cứu AI, Phật học, Vật lý,
Khoa học nhận thức, Y học, Sinh học và Ngành công nghiệp kỹ thuật. Cựu kỹ sư
Google Bill Duane là Giám đốc Chiến lược và Triển khai của nhóm.
Trung tâm
được thành lập để nghiên cứu “giá trị hiệp lực giữa Phật giáo và AI”. Họ đặt ra
câu hỏi cơ bản này: Những công cụ này có thể dạy chúng ta điều gì về bản thân
mình?
Tại một hội
nghị ở Nepal, nơi CSAS tập hợp những người theo đạo Phật và các nhà khoa học,
một nhà khoa học đã yêu cầu GPT-3 viết “Bốn lời nguyện Bồ tát từ góc nhìn của
một kỹ sư sinh học”. GPT-3 đã tuân thủ:
Là một kỹ
sư sinh học, tôi nguyện cống hiến cuộc đời mình cho phúc lợi của tất cả chúng
sinh.
Tôi sẽ cố
gắng sử dụng kiến thức và kỹ năng của mình để tạo ra các kỹ thuật mới có lợi
cho tất cả mọi người.
Tôi sẽ cố
gắng lưu tâm đến những tác hại tiềm ẩn của công việc của mình và cố gắng hết
sức để tránh gây ra bất kỳ tác hại hoặc đau khổ nào.
Tôi sẽ liên
tục tìm cách đào sâu hiểu biết của mình về kỹ thuật sinh học, để phục vụ nhân
loại tốt hơn và mang lại lợi ích cho người khác.
Tôi sẽ cố
gắng trở thành tấm gương về hành vi đạo đức và thể hiện các đức tính của trí
tuệ, lòng từ bi và sự khiêm nhường. Nguyện rằng công việc của tôi sẽ là
nguồn chữa lành và niềm vui cho tất cả những người tôi gặp.
“Vậy thì,
nếu AI có thể cùng suy nghĩ, tăng cường nhận thức của chúng ta thì sao. Khiến
chúng ta suy nghĩ nhiều hơn về ảo tưởng về bản thân ngay từ đầu, hoặc để chỉ ra
những ý niệm tinh tế về bản chất con người của chúng ta. Có thể có sự thay đổi
từ tôi sang chúng ta, và tôi nghĩ rằng những công nghệ này hoàn toàn có thể là
một phần của điều đó. Nếu mọi người vứt bỏ công nghệ dựa trên sự ghê tởm của họ
đối với nó, đó là một điều hợp lý, họ cũng sẽ bỏ lại tiềm năng này trên bàn.
“Một điều
mà cá nhân tôi lo lắng là sự ngây thơ,” Duane nói. “Khi tôi làm việc tại Google
vào khoảng năm 2005, có một niềm tin rất chân thành vào lòng tốt của con người.
Đây là một thuật ngữ mà bạn không còn nghe thấy nhiều nữa—trí tuệ của đám đông.
Bạn còn nhớ khi nào điều đó thịnh hành không? Chúng ta thật sự đã chứng minh
điều đó là sai gần đây. Tuy nhiên, tôi không nghĩ giải pháp là trở nên hoài
nghi và đặt cược vào bản chất xấu xa của con người. Tôi nghĩ cách duy nhất để
tiến về phía trước là tình yêu—tình yêu với ranh giới tốt đẹp.”
“Lần đầu
tiên đọc điều đó, tôi thật sự đã rơi nước mắt”, Duane nhớ lại. “Đây là khoảnh
khắc trọng đại vì một thiết bị không có thân xác, không hiểu được những gì nó
nói, lại có thể dựa trên hàng ngàn năm kiến thức của con người và diễn đạt
theo cách có liên quan và đẹp đẽ, đồng thời giúp củng cố mong muốn làm điều tốt
của tôi”.
Trong khi
nhiều người lo sợ về cách trí tuệ nhân tạo sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng
ta trong tương lai, Duane coi AI là một công cụ sẽ mở rộng trí thông minh của
con người.
“Có lẽ một
cách tôi có thể diễn đạt là: khoa học kỹ thuật có thể khám phá ra những phương
tiện khéo léo đến mức nào? AI là lời mời gọi nghiên cứu thứ mà chúng ta nghĩ là
bản thân một cách trực tiếp hơn nhiều.”
Duane coi
khả năng nắm bắt và cô đọng mạng lưới nguyên nhân và điều kiện tạo nên toàn bộ
thực tại của AI là một lợi ích cho nhân loại. Nó có thể giúp chúng ta khám phá
sự thật về sự phụ thuộc lẫn nhau, một khái niệm cốt lõi của Phật giáo, bằng
cách cho phép chúng ta quan sát và phân tích các kết nối phức tạp giữa các khía
cạnh khác nhau của thực tại và cách chúng tác động lẫn nhau. Duane cũng tin
rằng AI có thể được sử dụng để khám phá những hàm ý về mặt đạo đức của hành
động của chúng ta và những hàm ý của các lựa chọn của chúng ta trong các tình
huống khác nhau.
Ông đưa ra
một ví dụ: "Giả sử bạn đang lái xe và bạn đến muộn trong cuộc hẹn với bác
sĩ. Bạn bắt đầu vượt qua dòng xe cộ để có thể đến đó nhanh hơn. Cảm giác về bản
thân của bạn được định nghĩa là 'bạn bị giới hạn trong chiếc xe'. Khi bạn cần
đến một nơi nào đó nhanh chóng, bạn dễ dàng cư xử ích kỷ, nhưng lái xe là một
hoạt động cộng đồng vốn có và có rủi ro khá cao về mặt an toàn.
“Vì vậy,
hãy tưởng tượng một sự nâng cấp cho sự hiểu biết của chúng ta về sự phụ thuộc
lẫn nhau trong tình huống đó,” Duane tiếp tục. “Sẽ thế nào nếu chúng ta có khả
năng nhìn không chỉ vào nhu cầu của riêng mình mà còn vào toàn bộ giao
thông—tất cả các vụ tử vong do tai nạn xe hơi, tất cả mọi người đến muộn, tất
cả mọi người trên đường đến dự đám cưới hoặc đi mua thức ăn hoặc bất cứ thứ gì
họ lái xe vì mục đích gì? Nhận thức của con người không thể tưởng tượng ra hàng
nghìn chiếc xe trên đường, nhưng AI thì có thể!
Duane sẽ
đưa ra lời khuyên gì cho những người đang điều hướng những tiến bộ mới và đáng
kinh ngạc này trong công nghệ?
“Sự tò mò
và lòng từ bi,” ông nói. “Rất dễ để đưa ra một khuôn khổ cho những thứ này rằng
khoa học kỹ thuật đồng nghĩa với điều xấu. Tôi hiểu điều đó, đặc biệt là khi đã
trải qua vài năm gần đây với mức độ thông tin sai lệch được khuếch đại bởi
phương tiện truyền thông xã hội, điều này thật kinh tởm. Chúng ta cần phải tiếp
tục tò mò về những thành kiến tri giác của mình. Chúng ta cần nhận thức được
cách mà các nút thần kinh sinh học rất con người của chúng ta đang bị kỹ thuật này
tác động, dù tốt hay xấu.
“Điều thật
sự quan trọng là phải theo kịp chủ đề này, phải luôn tò mò”, Duane tiếp tục.
“Việc hỏi, tôi giống AI theo những cách nào và tôi không giống AI theo những
cách nào? Một câu hỏi như thế này có nghĩa là gì? Tôi đã nghe nhiều người nói
rằng trong lần tương tác đầu tiên với ChatGPT, tóc gáy của họ dựng đứng. Đây là
tiểu não của bạn nói rằng, 'Phải chú ý'.
“Phần còn
lại là phải đối mặt với tất cả bằng lòng từ bi, để trái tim mình được mềm mại.
Thật dễ dàng để rơi vào cơn tức giận với những người quá chìm đắm trong thông
tin sai lệch và những người cố gắng kiếm tiền từ sự hủy diệt của xã hội. Quay
trở lại với phép so sánh về giao thông của tôi. Sự kết nối cơ bản của chúng ta
hiện đang được kỹ thuật làm trung gian, và tôi nghĩ rằng có một sự lựa chọn rõ
ràng”, Duane kết luận. “Công nghệ của chúng ta có thể chia cắt chúng ta, hoặc
nó có thể kết nối chúng ta”.
https://www.lionsroar.com/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét